Việt Nam ta bốn ngàn năm văn hiến, nhỏ bé thôi nhưng anh dũng vô cùng. Hai tiếng “Việt Nam” hai tiếng tự hào. Tự hào bởi dải đất cong cong hình chữ S bên bờ Thái Bình Dương - nơi “đẹp núi, đẹp sông, đẹp những cánh đồng”.
Nơi “rừng vàng biển bạc”, nơi những anh tài được nuôi dưỡng, nơi những chiến công oanh liệt được ghi vào sử sách của Thế giới, và nơi ấy không thể lẫn với bất kỳ quốc gia nào… Việt Nam – Tổ quốc chúng ta.
“ Có nơi đâu đẹp tuyệt vời
Như sông, như núi, như người Việt Nam”
Lãnh thổ đất liền mang dáng dấp hình chữ S xinh xinh, nhỏ nhắn nằm ở rìa phía Đông của bán đảo Đông Dương, Việt Nam ta được vùng biển Đông rộng lớn ôm trọn và bao bọc nên ngàn đời nay “đất liền” với “dân” với “ biển, đảo” gắn bó bên nhau chẳng thể tách rời. Biển, đảo Việt Nam luôn được nhắc đến như một phần máu thịt của dân tộc Việt.
Hải quân Nhân dân Việt Nam. Ảnh minh họa |
Vào những ngày này khi cả nước đang có nhiều hành động thiết thực chung tay góp sức hướng về Trường Sa, Hoàng Sa thân yêu, với những tình cảm thiêng liêng nhất, cao quý nhất, chân thành nhất, lòng tôi cũng rạo rực với những cảm xúc khó diễn tả thành lời. Cái cảm xúc của một chàng thanh niên mang trong mình ước mơ và khát vọng cháy bỏng được đóng góp công sức dù chỉ là nhỏ nhoi của mình vào công cuộc xây dựng và bảo vệ biển đảo quê hương yêu dấu, giữ vững chủ quyền đất nước mà cha anh ta ngàn đời nay vẫn làm. Trường Sa, Hoàng Sa, Biển đảo quê hương - những tên gọi thân thương mà chỉ nhắc đến thôi trong tôi lại vỡ òa bao cảm xúc. Dù tôi chưa từng đặt chân đến hết mọi miền Tổ quốc, không được chứng kiến tận mắt những sự kiện mà trong những năm gần đây, quân và dân ta ở biển đảo phải chịu đựng và chống cự kiên cường, tôi chỉ được biết qua những thước phim tư liệu, hình ảnh đất nước Việt Nam trải dài từ mục Nam Quan đến mũi Cà Mau đẹp như tranh vẽ trong câu thơ của nhà thơ Tỗ Hữu:
Ngày 19-9-1954, Bác Hồ về thăm Đền Hùng, gặp gỡ cán bộ, chiến sĩ Đại đoàn quân Tiên phong khi Đại đoàn về tiếp quản Thủ Đô. Người căn dặn: “Các Vua Hùng đã có công dựng nước. Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước”. Bác như đã nói lên một trong những quy luật phát triển của đất nước là: “Dựng nước” luôn gắn liền với “Giữ nước”. Có dựng nước mạnh mới giữ được nước bền và ngược lại có giữ vững độc lập tự chủ của đất nước mới xây dựng được xã hội Việt Nam giầu mạnh văn minh.
“Đẹp vô cùng Tổ quốc ta ơi
Rừng cọ đồi chè đồng xanh ngào ngạt
Nắng chói sông Lô hò ô tiếng hát
Chuyến phà dào dạt bến nước Bình ca”
Hình ảnh người lính hải quân chắc tay súng bảo vệ chủ quyền biển đảo từ những thước phim tư liệu ấy như sống thực trong trí óc tôi. Những người lính ngoài đảo xa ấy không ngại gian khổ nơi đầu sóng ngọn gió, đang ngày đêm canh giữ đất trời tổ quốc, dẫu cho bão táp phong ba, dẫu cho khó khăn gian khổ vẫn trọn lời thế bảo vệ vững chắc chủ quyền biển đảo quê hương. Đã từ lâu tôi luôn coi họ như là những người anh trai của mình vậy, những người anh, người đồng đội của tôi trong lực lượng vũ trang. Và hình ảnh những đoàn tàu không số băng mình trong mưa bom bão đạn ra sức chi viện cho miền Nam lại hiện lên. Còn đó những ngư dân ven biển quyết chí bám biển, một tấc cũng không rời dù có bị dụ dỗ hay đe dọa, cả tính mạng họ cũng không màng. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ làm trái tim tôi thổn thức chỉ muốn hét lên thật to, thật rõ:
“Tổ quốc ơi ta yêu người mãi mãi.
Trọn đời mình quyết giữ vững quê hương”.
Tôi lớn lên ở một làng chài ven biển miền Trung, cái mặn mòi của biển cả ru lớn tâm hồn tôi, hiểu được sự khắc nghiệt của đại dương mênh mông mang lại, tôi thấy yêu hơn vẻ đẹp hùng vĩ, bao la mà không kém phần huyền ảo của nó, để thấy tự hào hơn, trân trọng hơn chủ quyển biển đảo quê hương. Đó là chủ quyền thiêng liêng bất khả xâm phạm mà như chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng tuyên bố: “nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một, sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý ấy không bao giờ thay đổi”. Đó là chủ quyền mà ông cha ta đã đổ biết bao mồ hôi, xương máu, nước mắt không quản “sáng ngăn bão giông chiều ngăn nắng lửa” để bảo vệ, giữ gìn.
Yêu lắm Việt Nam, yêu lắm biển đảo quê hương - một phần lãnh thổ không thể tách rời của Tổ quốc. Càng yêu quý bao nhiêu lại càng thấy bất bình bấy nhiêu trước những hành động ngang ngược vi phạm nghiêm trọng chủ quyền biển đảo thiêng liêng của đất nước, vi phạm trắng trợn pháp luật Việt Nam và pháp luật quốc tế về biển đảo, sẵn sàng chà đạp lên tất cả với mưu đồ độc chiếm biển Đông.
Không! Sẽ không một ai và bất cứ kẻ thù nào có thể thực hiện được mưu đồ đen tối đó. Lịch sử dân tộc ta, lịch sử của một dân tộc anh hùng đã sống và chiến đấu với một lòng nồng nàn yêu nước, một ý chí kiên cường quật khởi luôn ra sức bảo vệ, giữ gìn độc lập dân tộc, giữ gìn hồn thiêng sông núi nước Nam. Với chúng tôi, những thanh niên của Học viện An ninh nhân dân đã, đang và sẽ tiếp tục phát huy truyền thống hào hùng ấy…
Các bạn thì sao? Thanh niên thế hệ trẻ chúng ta hãy để cho nhiệt huyết tuổi trẻ bùng cháy cho sức sống căng tràn, hãy là một ngôi sao băng rực cháy chứ đừng làm dải ngân hà vĩnh cữu nhưng mờ nhạt. Bởi tuổi trẻ qua đi không bao giờ trở lại. Tổ quốc ta, biển đảo quê hương ta đang đón chờ những người con của đất mẹ để hiến dâng sức trẻ cho chủ quyền dân tộc. Chúng ta hãy sẵn sàng. Chúng tôi luôn mong rằng, là những thanh niên của một đất nước Việt Nam anh hùng, các bạn trẻ hãy sống và xây cho đời những ước mơ hoài bão thật cao đẹp để xây dựng quê hương đất nước ngày càng giàu đẹp, văn minh. Lịch sử sẽ nhắc đến, ghi tên và biết ơn các bạn, nhưng các bạn hãy nhớ một điều rằng, tình yêu quê hương đất nước, yêu biển đảo không đồng nghĩa với những việc làm thiếu suy nghĩ, trái đạo đức lương tâm, vi phạm đường lối chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước…
Tương lai đang vẫy gọi các bạn, Tổ quốc đang chào đón chúng ta từng ngày từng giờ, mỗi cá nhân hãy chuẩn bị cho mình hành trang thật tốt để bước vào đời, bước vào cuộc hành trình thiêng liêng bảo vệ độc lập chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc.
Tôi rất may mắn khi đang là sinh viên của một ngôi trường với bề dày 67 năm hình thành và phát triển, đã có những đóng góp lớn lao cho sự nghiệp cách mạng của nước nhà. Ngôi trường mà tôi muốn nhắc tới ở đây chính là Học viện An ninh nhân dân, cái nôi đào tạo ra những chiến sĩ an ninh vững về chính trị, giỏi về pháp luật, tinh thông nghiệp vụ, vừa hồng vừa chuyên, xứng đáng là “cánh tay đắc lực” của Đảng và Nhà nước, góp phần giữ vững an ninh quốc gia, bảo vệ trật tự an toàn xã hội. Với tôi, được khoác lên mình bộ quân phục màu “cỏ úa” là một niềm vinh dự lớn lao bởi:
“Quân phục tôi mang là cỏ úa màu xanh
Màu biểu tượng cho sự trung thành với Đảng”
Nhưng lại càng thấy trách nhiệm của mình to lớn hơn, nặng nề hơn. Đó không chỉ là trách nhiệm của một người con đối với quê hương đất nước mà hơn nữa còn là trách nhiệm của người chiến sĩ công an, người đầy tớ trung thành của nhân dân, với trách nhiệm mang lại cho nhân dân cuộc sống bình yên và hạnh phúc, bảo vệ Đảng, Nhà nước, bảo vệ chế độ XHCN, bảo vệ độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ nước nhà.
Chúng tôi tự hứa với lòng mình sẽ không bao giờ để lãng phí dù chỉ là một phút giây vào những việc làm vô bổ. Quãng đời sinh viên là vô cùng quý giá để chúng tôi trang bị kiến thức, tích lũy kinh nghiệm cho bản thân để bước vào sự nghiệp chiến đấu bảo vệ ANQG, giữ vững chủ quyền lãnh thổ thiêng liêng của Tổ quốc.
Trong bối cảnh tình hình thế giới và trong nước có nhiều biến động phức tạp, cuộc tranh chấp chủ quyền biển đảo ở biển Đông diễn ra ngày càng gay gắt, quyết liệt. Là sinh viên Học viện An ninh nhân dân, chúng tôi sẽ tích cực học tập và rèn luyện phẩm chất đạo đức, trau dồi bản lĩnh chính trị, không ngại khó khăn gian khổ để trở thành những chiến sĩ an ninh vừa hồng vừa chuyên dù hiểm nguy muôn ngả vẫn sẵn sang ungdung bước tiếp chẳng ngại chi. Bên cạnh đó, chúng tôi còn đẩy mạnh tham gia nghiên cứu khoa học, viết bài dự thi tìm hiểu, đặc biệt là về vấn đề chủ quyền biển đảo của Tổ quốc. Đây thực sự là một hoạt động có ý nghĩa thiết thức góp phần chung tay cùng cả nước bảo vệ chủ quyền biển đảo quê hương thân yêu.
Ai đó đã nói rằng, cuộc đời là những chuyến đi, mỗi chuyến đi là một va chạm, là một xê dịch trong cảm xúc và cuộc sống của chính mình. Mỗi chuyến đi mang lại cho ta thêm hiểu biết, thêm những trải nghiệm mới trong tâm hồn và bạn biết không tôi vừa có một hành trình trong tâm tưởng đến với Trường Sa thân yêu. Thấy được vẻ đẹp tuyệt vời của thiên nhiên đất trời, sự tấp nập của những chuyến tàu, những khu vui chơi giải trí sầm uất, nhà cửa san sát nối tiếp nhau… hình ảnh người lính Hải quân chắc tay ung bảo vệ biển đảo quê hương… bất chợt ở đâu đó vang lên câu hát :
“Nếu Tổ quốc neo mình đầu sóng cả
Những chàng trai ra đảo đã quên mình
Hồn dân tộc ngàn năm không chịu khuất
Dáng con tàu vẫn hướng mãi ra khơi”
Đó không phải là một giấc mơ phải không các bạn ? Rồi một ngày không xa tôi, chúng ta sẽ đến với Trường Sa, với biển khơi! Sẽ đem hơi thở đất liền đến với biển đảo xa xôi, sẽ tạo dựng không chỉ cuộc sống thường dân giản dị mà là nét văn hóa bản sắc Việt Nam, xây dựng thế trận lòng dân trên biển. Để rồi xem thế lực nào, dân tộc nào gian ác nào có thể phá vỡ được nó ? Thanh niên Việt Nam quyết chí hoàn thành những tâm nguyện của thế hệ đi trước, hoàn thành khát vọng của chính tuổi trẻ chúng ta.
Trường Sa ơi ! Biển khơi ơi ! Ngàn đời sóng vỗ, ngàn đời giữ gìn !!!
http://thanhnienviet.vn/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét