Hiển thị các bài đăng có nhãn KinhTe. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn KinhTe. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 16 tháng 3, 2016

Làm nông nghiệp công nghệ cao kiểu israel, những điều tưởng chừng không thể

Ở Israel, nông nghiệp là lĩnh vực mà 95% là khoa học và chỉ 5% lao động. Ngày nay, tuy chiếm chưa đến 2% dân số Israel, nhưng những nông trang sản xuất đến 12% lượng hàng hóa xuất khẩu của cả nước. Các nông trang cũng đóng góp đến 15% thành viên Knesset (Quốc hội Israel) và còn nhiều hơn thế cho lực lượng sĩ quan và phi công của quân đội.
Ở Israel, nông nghiệp là lĩnh vực mà 95% là khoa học và chỉ 5% lao động

- Lịch sử Israel ghi nhận cú nhảy vọt đầu tiên vào lĩnh vực Nông nghiệp ngay từ thời lập quốc. Trung tâm của cú nhảy vọt này là Nông trang (Kibbutz). Chiếm chưa đến 2% dân số Israel, nhưng những nông trang sản xuất đến 12% lượng hàng hóa xuất khẩu của cả nước.
- Với dện tích phần lớn là sa mạc khô hạn, người Israel đã làm nông nghiệp với 95% là khoa học và chỉ 5% lao động. Họ sử dụng phương pháp khử mặn đất, phát minh ra công nghệ tưới nhỏ giọt hiệu quả và thậm chí nuôi cá ngay trên sa mạc cằn cỗi.
- Israel cũng là quốc gia duy nhất mà sa mạc đang được đẩy lùi. Đứng đầu thế giới về tái chế nước, với tỉ lệ đến 70% nước được tái chế.

Israel là quốc gia khởi nguồn từ trí tưởng tượng của những con người 2000 năm lưu vong, với hành trang không có gì ngoài những lời cầu nguyện và sự thiếu vắng quê hương. Cùng với sự ra đời của Nhà nước Israel, lời nguyện cầu vĩ đại đó được gieo vào vùng đất nhỏ bé: Đất đai cằn cỗi, láng giềng thù địch. Vốn liếng duy nhất mà họ sử dụng chính là con người.
Nông nghiệp = 95% khoa học + 5% lao động

Đã có nhiều cú nhảy vĩ đại trong quá trình xây dựng đất nước Israel, và cú nhảy vĩ đại đầu tiên tập trung vào lĩnh vực Nông nghiệp. Trung tâm là sự hình thành của Nông trang (Kibbutz).

Các nhà sử học đã gọi nông trang là "hoạt động công xã thành công nhất thế giới". Nông trang được hình thành từ các kibbutzim (kibbutz là tập hợphoặc hợp tác, kibbutzim là số nhiều, còn kibbutznik là các thành viên). Các kibbutzim được tạo ra từ năm 1944 (4 năm trước khi lập quốc Israel) dưới dạng các khu định cư nông nghiệp, nhằm xóa bỏ sự tư hữu và đem lại bình đẳng cho toàn dân.

Ngày nay, tuy chiếm chưa đến 2% dân số Israel, nhưng những nông trang sản xuất đến 12% lượng hàng hóa xuất khẩu của cả nước. Các nông trang cũng đóng góp đến 15% thành viên Knesset (Quốc hội Israel) và còn nhiều hơn thế cho lực lượng sĩ quan và phi công của quân đội.

Sự trỗi dậy của nông trang một phần là kết quả của những đột phá trong công nghệ và nông nghiệp do các nông trang và trường đại học ở Israel thực hiện. Ở Israel, nông nghiệp là lĩnh vực mà 95% là khoa học và chỉ 5% lao động. 
Ở Israel, nông nghiệp là lĩnh vực mà 95% là khoa học và chỉ 5% lao động.
Khử mặn và tưới nhỏ giọt

Chuyện kể rằng, năm 1946, Haganah, lực lượng quân sự chính của nhà nước tiền Do Thái muốn thiết lập sự hiện diện của mình tại những điểm chiến lược ở khu vực nam sa mạc Negev, đã xây dựng nông trang Hatzerim cùng với 10 khu định cư nhỏ và biệt lập khác chỉ trong một đêm tháng 10.

Khi bình minh ló dạng, 5 người phụ nữ và 21 người đàn ông được phái đến xây dựng cộng đồng, họ đứng trên một ngọn đồi khô cằn và hoang dã.

Mất một năm sau nhóm người này mới xây dựng xong hệ thống đường ống có đường kính 6 inch (15,24 cm) dẫn nước từ khu vực cách đó 40 dặm. Trong cuộc chiến Độc lập năm 1948, nông trang Hatzerim bị tấn công và cắt đứt nguồn nước, đất bị nhiễm mặt và khó canh tác.

Thậm chí năm 1959 các thành viên nông trang này còn tranh cãi về chuyện đóng cửa Hatzerim để chuyển đến địa điểm khác có môi trường thân thiện hơn.

Cuối cùng họ quyết định ở lại. Bởi việc đất nhiễm mặn không chỉ ảnh hưởng đến Hatzerim mà còn tác động lên toàn bộ khu vực sa mạc Negev.
Nông trang Mashabei Sadeh.
Hai năm sau, các thành viên Hatzerim đã thau rửa đất đai đến mức trồng trọt được.

Đến năm 1965, kỹ sư thủy lợi Simcha Blass đến Hatzerim với ý tưởng cho một phát minh mà ông muốn thương mại hóa: Công nghệ tưới nhỏ giọt. Đây là khởi đầu cho một đơn vị mà sau này trở thành Netafim, công ty toàn cầu về kỹ thuật tưới tiêu nhỏ giọt.

Tưới nhỏ giọt là kỹ thuật tưới cung cấp nước vào rễ cây dưới dạng các giọt nước nhỏ ra chậm với lưu lượng không đổi nhờ các cơ chế đều tiết áp lực nước của các đầu nhỏ giọt gắn chìm trong ống dẫn hay lắp bên ngoài ống.

Công nghệ tưới nhỏ giọt (loại đầu tưới bù áp) sử dụng đường dẫn zig-zag giúp lưu lượng tại các đầu tưới đảm bảo được độ đồng đều. Công nghệ này của Israel giúp tiết kiệm 30-60% lượng nước tưới so với thông thường, nước và phân bón được chuyển đến bộ rễ tích cực, giúp cây hấp thụ tốt và hạn chế lãng phí phân bón và nước tưới.

Netafim hiện không chỉ tập trung tại những khu vực ít nguồn nước tự nhiên mà đang hoạt động trên phạm vi toàn cầu, cung cấp thiết bị cho 110 quốc gia trên thế giới, tại nhiều vùng khí hậu khác nhau.
Nuôi cá trên sa mạc

Câu chuyện nông trang Mashabei Sadeh, cũng nằm trong sa mạc Segev còn đi xa hơn: Tìm cách tái chế nước không chỉ một lần mà còn những 2 lần.

Họ đã đào giếng sâu gần nửa dặm - bằng chiều dài 10 sân bóng đá - và phát hiện nguồn nước vừa ấm vừa mặn. Điều này nghe có vẻ rất tệ cho đến khi họ tham khảo ý kiến từ một giáo sư Đại học Ben-Gurion tại Negev: Vị này nhận ra đây là nguồn nước hoàn hảo để nuôi cá nước ấm.

Các nông trang bắt đầu bơm nước nóng 37 độ vào trong bể chứa cá rô phi, cá chẽm và cá vược để sản xuất thương mại. Sau khi được dùng trong bể cá, chỗ nước chứa chất thải của cá lại là nguồn phân bón hoàn hảo cho các rặng cây chà là và ôliu. Các nông trang cũng tìm ra cách trồng rau và cây ăn quả được tưới trực tiếp bằng nguồn nước ngầm. Nhờ vậy nước được tái chế những 2 lần thay vì sử dụng 1 lần rồi bỏ đi.

Một thế kỷ trước, Israel đã được nhà văn Mark Twain và nhiều du khách miêu tả là vùng đất đa phần cằn cỗi. Thực vậy, 95% diện tích của đất nước này bị xếp vào nhóm bán khô hạn, khô hạn hoặc rất khô hạn.

Ngày nay, Israel đang dẫn đầu thế giới về tái chế nước thải, với hơn 70% lượng nước được tái chế, tỉ lệ gấp 3 lần quốc gia đứng thứ hai Tây Ban Nha.

Hướng tiếp cận vấn đề của Israel

"Thật không đơn giản khi phải thuyết phục mọi người rằng nuôi cá trên sa mạc là việc làm có ý nghĩa", nhà ngư học Appelbaum nói về chuyện nuôi cá trên sa mạc Negev. "Nhưng việc đập tan ý nghĩ đất đai cằn cỗi đồng nghĩa với vô dụng là rất quan trọng".

Nhìn vào Israel hôm nay, hầu hết du khách sẽ ngạc nhiên, nơi này có khoảng 240 triệu cây xanh do hàng triệu người cùng trồng, rừng cây được trồng lên khắp nước.

Nhờ chính sách thủy lợi sáng tạo từ thời Hatzerim, sa mạc Negev, vẫn là vùng đất lớn nhất Israel, nằm giữa Jerusalem và Tel Aviv, đã đẩy lùi tiến trình xâm thực của sa mạc, vùng đất phía bắc phủ đầy các cánh rừng và cánh đồng nông nghiệp do con người trồng. Israel cũng là quốc gia duy nhất mà sa mạc đang được đẩy lùi.

Giáo sư ĐH Harvard Ricardo Hausmann nhận xét, mọi quốc gia đều có khó khăn và hạn chế, nhưng điều gây kinh ngạc của Israel là thiên hướng tiếp nhận các vấn đề như sự thiếu nước và biến chúng thành tài sản, thậm chí dẫn đầu thế giới về lĩnh vực nông nghiệp vùng hoang mạc, tưới nhỏ giọt và khử mặn.
(Nhiều nội dung trong bài viết này được trích dẫn từ cuốn sách Quốc gia khởi nghiệp).
Theo Trí Thức Trẻ

Thứ Tư, 24 tháng 9, 2014

35 tuổi mà còn nghèo, đấy là tại bạn!

'Trên đời này chỉ có những việc không dám nghĩ, không dám làm chứ không có việc gì là không thể làm được.'

Đây là một câu nói của của tỉ phú Alibaba, Jack Ma (Mã Vân) trong một buổi diễn thuyết trước công chúng tại Trung Quốc vào hồi tháng Tư năm nay. "Bạn nghèo vì bạn không có tham vọng. 35 tuổi mà còn nghèo thì đấy là tại bạn!"

Trước khi thành lập Alibaba, tôi đã mời 24 người bạn tới nhà bàn bạc cơ hội làm ăn mới. Sau hai tiếng đồng hồ nghe tôi trình bày, họ vẫn tỏ ra phân vân. Cuối cùng, 23 người khuyên tôi từ bỏ ý định vì nhiều lý do, ví dụ như "Anh có biết gì về mạng mẽo đâu, mà quan trọng nhất là lấy đâu ra vốn".

Chỉ duy nhất một anh bạn làm ở ngân hàng nói rằng: "Nếu cậu muốn làm thì cứ thử đi. Giả như mọi chuyện không như ý thì cậu vẫn có thể quay về nghề cũ mà". Sau một đêm dài trăn trở, sáng hôm sau tôi quyết định bắt tay vào làm, cho dù trước đó tất cả 24 người đều phản đối đi chăng nữa.

Hồi mới bắt đầu gây dựng Alibaba, gia đình, bạn bè tôi cũng lao vào ngăn cản. Nghĩ lại, tôi nhận thấy động lực lớn nhất hồi đó không phải là sự tự tin của mình đối với Internet hay tiềm năng của nó, mà là điều này: "Làm gì cũng vậy, dù thất bại hay thành công thì chính những trải nghiệm, kinh nghiệm bạn có được cũng là một dạng thành công rồi." Bạn hãy thử đi thử lại không ngừng, nếu không được, bạn vẫn có thể quay trở lại với công việc trước đây cơ mà!

Trung tá Thomas Edward Lawrence người Anh từng nói: "Con người ai cũng mơ, nhưng mức độ khác nhau. Những người mơ vào ban đêm trong nơi thầm kín bụi bặm của tâm tưởng thức dậy vào ban ngày và thấy tất cả chỉ là hư ảo, nhưng những người mơ vào ban ngày rất nguy hiểm, vì họ có thể hành động từ trong giấc mơ với cặp mắt rộng mở, để biến nó thành hiện thực."

Theo Jack Ma, con người thua cuộc và thất bại là bởi bốn lý do sau đây:

1. Không nhìn thấy cơ hội

2. Xem nhẹ cơ hội

3. Thiếu hiểu biết

4. Hành động chậm

Có tham vọng là sống một cuộc đời với lý tưởng to lớn và hoàn thành mục tiêu vĩ đại. Trên đời này chỉ có những việc không dám nghĩ, không dám làm chứ không có chuyện gì là không thể làm được. Khát vọng của bạn lớn thế nào thì tương lai của bạn rộng mở thế đó!"
Thùy An (Theo Infonet)

Thứ Tư, 8 tháng 1, 2014

Vì sao tôi nghèo mà anh lại giàu?

Tại sao có cô công nhân dệt làm suốt 4 năm, đình công lên xuống mà vẫn không được tăng lương, còn một cô công nhân khác chỉ sau 2 năm đã kịp trở thành bà chủ một xưởng may?
Ở đời người ta thường hỏi “Làm giàu thế nào?” chứ ít ai chịu hỏi “Vì sao tôi nghèo?”. Chính vì vậy nhiều người không bao giờ nhìn thấy những nhược điểm của mình để tự khắc phục và cuối cùng nghèo vẫn hoàn nghèo.

Chuyện anh nông dân
Có anh nông dân tên Nghèo, ông bà để lại cho 3 thửa ruộng. Mỗi năm ba vụ bán mặt cho đất bán lưng cho trời, sau khi trừ tiền giống, tiền phân, tiền phơi … và không bị lũ lụt, sâu rầy thì chỉ kiếm đủ tiền chi tiêu ăn uống. Năm ngoái xã mở đường nhựa qua ruộng Nghèo, tiền đền bù cũng được kha khá, nhưng chỉ ăn được hơn năm thì lại…nghèo.
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Một anh nông dân khác tên Giàu, nhà cũng 3 thửa ruộng, cũng làm quần quật như anh Nghèo. Cuối vụ đập lúa xong anh hốt trấu về om bếp, xin người ta rơm rạ rồi bó lại thuê xe thồ đến bán cho nhà người xóm trên nuôi bò. Tối nằm vắt tay lên trán anh chợt nghĩ, sao nông dân thì cứ phải bán thóc nhỉ?

Thế rồi anh học người ta lấy gạo làm sợi bún, đem bỏ mối ngoài thị xã. Anh thấy hạt gạo chỉ chế biến chút thôi đã bán được giá gấp 5 lần. Thấy Nghèo mất ruộng, Giàu cho thuê ruộng cày, mua gạo của Nghèo về làm bún bán, không làm ruộng nữa.

Chuyện cô thợ dệt
Cô thợ dệt tên Nghèo, làm công nhân trên tỉnh, một ngày đạp máy 12h, đã 4 năm nay cô chỉ may cái túi vào áo. Vật giá leo thang, tiền lương vẫn thế, khó sống quá, cô rủ chị em đình công đòi tăng lương, chủ bảo 4 năm cô cũng chỉ làm được từng ấy việc, sao tôi phải tăng lương?
Một cô thợ may khác tên Giàu, làm cùng khâu với cô Nghèo. Giàu làm được 3 tháng biết việc rồi là xin sang tổ khác, cứ thế 2 năm sau đã thạo làm hết các khâu. Chủ đưa cô lên làm trưởng ca, lo chỉ bảo đôn đốc chị em trong xưởng.

Cuối năm rồi Giàu xin nghỉ về quê 3 tháng, dạy chị em trong làng xỏ kim may áo, vay tiền mua máy rồi lên tỉnh nói với chủ “chị giao áo cho em may, thợ em ở nhà không phải ăn cơm ở trọ nên em giao hàng giá rẻ hơn cho chị”. Còn Nghèo đâu biết vì có những người như Giàu mà Nghèo chả được tăng lương.

Chuyện anh họa sĩ
Một anh họa sĩ tên Nghèo, làm công ở xưởng chép tranh. Nghèo khéo tay vẽ đẹp, tranh của danh họa nào vẽ cũng giống một chín một mười. Nhưng đã sáu năm rồi, Nghèo vẫn cứ ... chép tranh.

Còn anh họa sĩ tên Giàu, chép tranh chả đẹp bằng Nghèo, chủ bán không được nên cho nghỉ việc. Giàu ngẫm tranh chép cũng là đồ giả mà lại đắt, chỉ bọn trọc phú mới mua. Giàu phóng tranh thành ảnh, lồng khung sang trọng rồi bán giá chỉ bằng 1/4 tranh của ông chủ nơi Nghèo làm việc. Thấy Giàu phất nhanh Nghèo hỏi cách nào, Giàu bảo “tại tớ bán khung mà người thì lại mua tranh”.

Ngẫm ở đời người ta thường hỏi “Làm giàu thế nào?” chứ ít ai chịu hỏi “Vì sao tôi nghèo?”
vnexpress.netĐỗ Chí Hiếu

Thứ Hai, 9 tháng 12, 2013

Sự thật giá nhà đất ở Việt Nam

Để chứng minh cho giá nhà đất Việt Nam đắt đỏ “nhất thế giới” nhiều người thường đưa ra bằng chứng là giá nhà ở Việt Nam gấp 25 đến 30 lần thu nhập, trong khi đó các nước khác chỉ có 2-4 lần. Thực tế giá nhà ở Việt Nam không quá đắt như nhiều người vẫn tưởng tượng.
Giá nhà đất Việt Nam đang ở mức nào?
Trang web Numbeo, một trang web chuyên thống kê về chỉ số mức sống tại các thành phố và quốc gia trên thế giới thông qua các cuộc khảo sát cho thấy phần nào mức độ đắt đỏ của giá nhà ở Việt Nam. Có nhiều tiêu chí để đo lường mức độ đắt đỏ của giá nhà. Trong đó, tiêu chí, giá nhà đất trung bình của một căn hộ chuẩn so với thu nhập ròng của một gia đình (Price to income ratio) được xem là một tiêu chi chuẩn.
 
Chỉ số giá nhà trên thu nhập (Price to Income Ratio). Nguồn: Numbeo.com
Xét ở tiêu chí đó theo số liệu của Numbeo.com ta thấy chỉ số giá nhà trên thu nhập của Việt Nam là 13,77 lần. Trong đó, giá nhà được tính là trung bình một căn hộ 90 m2 tại ở trung tâm đô thị và vùng ngoại ô. Thu nhập được tính là thu nhập của một của hộ gia đình được tính bằng 1,5 lần thu nhập ròng (thu nhập sau thuế và phí) của một người lao động. Việt Nam chỉ đứng thứ 31 về mức độ đắt đỏ trong số 103 quốc gia được xếp hạng trên Numbeo.

Giá nhà đất Việt Nam con rẻ hơn một cách tương đối so với tại Campuchia (36 lần), Singapore (25,38 lần), thậm chí còn rẻ hơn so với Trung Quốc, Hongkong, Indonesia, Thái Lan, Đài Loan...

Số liệu thống kê này cho thấy giá nhà ở Việt Nam không phải đắt nhất thế giới như nhiều người vẫn hay nghĩ. Nguyên nhân là người ta hay nhìn giá nhà ở 2 thành phố lớn là Hà Nội và Tp.HCM để so sánh. Trong khi đó phần lớn dân số vẫn Việt Nam vẫn sống ở các vùng nông thôn và các đô thị nhỏ giá nhà cũng không thật sự cao.

Giá nhà tại Hà Nội đắt thứ 3 thế giới
Thống kê mới nhất của Numbeo cho thấy chỉ số giá nhà trên thu nhập tại Hà Nội lên đến 34,59 lần, đứng thứ 4 trong số gần 400 thành phố trang web này khảo sát. Giá nhà Hà Nội chỉ thấp hơn Phnom Penh của Campuchia (45,45), Tbilisi của Georgia (45,33) và Thẩm Quyến của Trung Quốc (35,14). Theo thống kê này thì giá nhà đất tại Hà Nội hiện tại cao hơn nhiều tại HongKong, Bắc Kinh, Thượng Hải, Bangkok khi so với thu nhập trung bình. Giá nhà đất tại Hà Nội vượt xa giá nhà tại Tp HCM trung bình chỉ 11,02 lần.

Về phương pháp luận, cũng tương tự như trình bày ở trên giá nhà được tính trung bình tại căn hộ 90m2, còn thu nhập tính theo thu nhập ròng một hộ gia đình. Cũng theo khảo sát của Numbeo, mức thu nhập ròng trung bình của hộ gia đình tại Hà Nội vào khoảng 9 triệu đồng/tháng. Giá nhà tại trung tâm thành phố vào khoảng 45 triệu đồng/m2, ngoại ô là 18 triệu đồng/m2.

Một chỉ số khác cũng đáng được lưu ý là nếu ước tính một gia đình tại Hà Nội vay ngân hàng với lãi suất 12% /năm và trong vòng 20 năm thì hàng tháng họ phải trả tới gần 5 lần thu nhập của họ. Có lẽ với mức giá này thì ít gia đình có thể tự mua được nhà.

Ở đây cũng cần lưu ý là nếu so sánh con số tuyệt đối thì giá nhà ở Hà Nội vẫn thấp hơn rất nhiều thành phố khác ở các nước trong khu vực.

Bất động sản Việt Nam về đâu?
Kể từ năm 2008 tới nay giá nhà đất Việt Nam không ngừng đi xuống và xuống mức thấp nhất trong vòng 7 năm qua. Giá nhà đất đi ngược chiều so với hầu hết các hàng hóa khác trong nền kinh tế. Nguyên nhân, bong bóng bất động sản lúc trước đã được đẩy lên quá cao vượt xa giá trị thật của nó. Do vậy, việc giảm giá như là một quy luật tất yếu.

Tuy nhiên, liệu giá nhà đất có tiếp tục giảm hay không? Kết quả khảo sát của Numbeo dù không phải là số liệu hoàn toàn đáng tin cậy nhưng nó cũng là một con số tham khảo rất có giá trị. Thứ hạng của Việt Nam đứng 31 thế giới cho thấy giá nhà Việt Nam không phải là quá đắt đỏ. Chỉ có Hà Nội sau một số cơn sốt đất đã làm cho mặt bằng giá trở nên quá cao nhưng vẫn được duy trì khá cao. Tại Tp.HCM giá nhà đất đã giảm khá mạnh tại các dự án mới. Đây là một dấu hiệu khá tích cực bởi sự linh hoạt này sẽ tạo ra tính thanh khoản cho thị trường nhà đất tại đây.

Với bối cảnh kinh tế vĩ mô hiện nay thì thị trường nhà đất rất khó phục hồi. Thậm chí, tại Hà Nội hay một vài thành phố khác giá nhà đất phải tiếp tục giảm xuống mức hợp lý. Tại Tp.HCM một thị trường lớn nhất cả nước nhiều khả năng đã đi vào vùng đáy sau khi liên tục điều chỉnh.

Tuy nhiên, thị trường bất động sản Việt Nam thường bất ngờ và khó đoán. Nhiều người thường nói “có ai sống bằng lương đâu”. Câu này có thể ứng nghiệm ở những địa phương như Hà Nội. Do vậy, khảo sát của Numbeo cũng chỉ cho kết quả tương đối. Giá nhà Hà Nội cũng khó giải thích như thu nhập của một bộ phận không nhỏ người Việt Nam.

Theo ashui.com- Hoàng Nam

Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013

Kiếm tiền không cần bằng cấp

Học hành đàng hoàng, bằng cấp hẳn hoi nhưng có thể bị…thất nghiệp, đó là một thực tế đang tồn tại trong xã hội. Như vậy thử hỏi những người không được học hành đến nơi đến chốn sẽ ra sao trong vòng xoáy nền kinh tế thị trường hiện nay, câu trả lời là họ vẫn có thể kiếm tiền thậm chí nhiều tiền so với những tấm bằng kia. Quan trọng là họ có dám đối mặt với công việc, dám vượt qua mặc cảm để làm những công việc mà ít ai dám làm nhưng lại thành công ngoài sức tưởng tượng của nhiều người.
Dẹp bỏ sự mặc cảm qua một bên để lao động, để thành công trong cuộc sống từ những điều bình dị nhất (Ảnh minh họa)
Câu chuyện khoai lang và dân văn phòng
Cách đây không lâu rộ lên chuyện người bán khoai lang có thể kiếm hơn 10 triệu/tháng làm dân văn phòng cũng phải “ganh tị”, hay chuyện người con học hành đàng hoàng tốt nghiệp xong đi làm chỉ đủ xài, trong khi nguồn thu nhập chính trên dưới 10 triệu lại từ người mẹ mua ve chai…đó không phải là trường hợp cá biệt, mà nó vẫn đang hiện diện trong cuộc sống nhưng không ít người trong chúng ta nhận ra, để từ đó thấy được giá trị đích thực của sức lao động.

Một người làm văn phòng mặc đồ công sở đi xe đẹp chưa chắc đã kiếm nhiều tiền hơn một người bán bánh mì hay hủ tiếu gõ lề đường, cá biệt có trường hợp một xe bánh tráng trộn có thu nhập hơn 1 triệu mỗi đêm khiến cho ngay cả giám đốc cũng còn phải giật mình chứ đừng nói là nhân viên. Họ không thể ngờ những nghề mà họ cho rằng tầm thường lại có mức thu nhập “khủng” như vậy, trong khi mang tiếng là làm công ty này công ty nọ nhưng cũng chỉ là “có tiếng không mà có miếng”. Đó là do không biết đã đành, nhưng sau khi biết thì ra sao? Cũng chả sao, cũng chẳng ai từ bỏ công việc hiện tại để đi bán khoai lang bán bánh tráng trộn cả.

Không ai có đủ can đảm để từ bỏ đồ đẹp, phòng máy lạnh để khoác lên người những bộ đồ không còn mới, suốt ngày phải chường mặt ra đường đối diện với ô nhiễm khói bụi. Không ai dám từ bỏ cái tôi quá lớn của mình để làm những công việc kia vì sĩ diện vì mặc cảm, họ chấp nhận nguồn thu nhập vừa đủ trang trải nhưng bù lại họ được ăn ngon mặc đẹp, thậm chí họ chấp nhận thất nghiệp nhưng có mấy ai dám làm công việc hái ra tiền nhưng cơ cực kia đâu.

“Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ dành phần ai”
Lớn lên được học hành đến nơi đến chốn, bằng cấp này nọ, điều đó dường như đã mặc định với nhiều người, nhưng ngược lại vì hoàn cảnh vì số phận éo le không ít người không được đến trường, hoặc việc học hành trở nên dang dở, và quãng đời sinh viên hay tấm bằng là thứ quá xa lạ và xa xỉ với họ. Họ phải lao vào cuộc sống bằng lao động chân tay thay vì khối ốc, nhưng đó mới là cuộc sống. Nếu ai cũng chọn những công việc nhẹ nhàng thì các công việc nặng nhọc sẽ về phần ai, ai cũng ngồi văn phòng thì ai sẽ quét rác…? Không có một nghề nào là thấp kém, nghề nào cũng cần cho xã hội. Miễn là việc làm chân chính, thì đồng tiền kiếm được từ những giọt mồ hôi kia lại càng có ý nghĩa và càng được trân trọng.

Nói như vậy không có nghĩa là cứ không cần học hành cũng sẽ có nguồn thu nhập hấp dẫn, điều đó tùy thuộc vào đầu óc của mỗi người, tùy thuộc vào vận may, tùy thuộc vào những việc họ làm. Cuộc sống không phải lúc nào cũng bất công hay lúc nào cũng công bằng, có người làm việc nặng nhọc bưng bê khuân vác nhưng số tiền công họ nhận được cũng chẳng đáng là bao so với người buôn bán mặc dù cũng cùng không có bằng cấp như nhau. Điều đó cho thấy nếu bạn là người có đầu óc kinh doanh, thì cho dù làm việc ở môi trường nào, bằng cấp hay không bằng cấp bạn vẫn có thể thành công.

Kinh doanh theo cách của bạn
Nếu bạn đã lỡ không có bằng cấp thì cũng chẳng sao, đừng than thân trách phận, đừng so đo với đời vì việc đó không thay đổi được gì cả chỉ tốn thời gian. Mục đích của kinh doanh là đem về lợi nhuận, ta hãy lấy ví dụ một người bán khoai lang, nếu phân tích kỹ thì họ cũng là một nhà kinh doanh thật thụ mặc dù “công ty” của họ chỉ là chiếc xe đẩy. Họ mua nguồn nguyên liệu giá rẽ nhưng sau quá trình chế biến không tốn chí phí là mấy, thì họ lại bán ra với giá gấp nhiều lần số vốn ban đầu, đó là họ đã thành công. Một người mua ve chai cũng vậy, với người bình thường thì đó là rác nhưng đối với họ đó là tiền. Mua một bán năm là quá bình thường đối với họ, nhưng nếu so sánh với doanh nghiệp lớn thì đây là con số trong mơ, thử hỏi có mấy doanh nghiệp sáng bỏ ra một tỷ chiều thu về năm tỷ, nhưng nếu so sánh tương quan về cơ sở hạ tầng của doanh nghiệp với chiếc xe đẩy thì rỏ ràng việc họ bỏ ra một ngàn mua nguyên liệu để thu về năm ngàn là một việc hết sức bình thường. Như vậy có thể thấy họ là những người kinh doanh tài ba, chính những trải nghiệm thật tế đó đã khiến không ít người nắm bắt được nhu cầu của xã hội, họ phát triển dần dần và tạo nên những cơ ngơi đáng mơ ước và bền vững.

Qua đó cho thấy bằng cấp là cần thiết nhưng đó không phải là tất cả, vẫn có ông giám đốc thành đạt này chưa học hết cấp một vẫn có bà giám đốc kia chưa học hết cấp hai. Nhưng điểm chung ở họ chính là nghị lực trong cuộc sống, dám nghĩ dám làm. Họ có thể làm các công việc mà mọi người cho là tầm thường nhưng hiệu quả mang lại thì không thể phủ nhận, hãy kiếm tiền bằng chính sức lao động của bạn cho dù là công việc nào thì cũng đáng trân trọng miễn là lương thiện. Và hơn hết là dẹp bỏ cái tôi quá lớn trong mỗi con người, dẹp bỏ sự mặc cảm qua một bên để lao động, để thành công trong cuộc sống từ những điều bình dị nhất.


Lê quyết Kiển - CareerLink.vn
Đoàn Ngọc Tứ st: “Bỏ cuộc là hèn nhát nhưng dám từ bỏ lại đòi hỏi sự dũng cảm. Đôi khi con người ta cần quyết tâm từ bỏ những điều mình nghĩ là quan trọng để tập trung cho những điều thật sự quan trọng hơn. (Trần Đăng Khoa)”

Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

Bạn hãy dành ít phút để xem Thương lái Trung Quốc làm loạn Việt Nam

Trong chương trình thời sự 19h ngày 20/7/2013 của Đài Truyền Hình Việt Nam có phản ánh về việc các Thương lái Trung Quốc làm giá các nông sản như Đỉa, lá Điều ….với các bằng chứng rõ rệt, nơi làm ra trò ấy, và vì sao họ làm như vậy.
Bạn hãy dành ít phút để xem cho bạn, cho gia đình, người thân của bạn về Thương lái Trung Quốc làm loạn Việt Nam


Những kết luận ấy bạn có thể đưa ra sau khi xem đoạn clip này, nếu bạn có cùng với 1 kết luận người chịu thiệt cuối cùng ở đây là dân Việt Nam mình hay đâu đó là gia đình của bạn, người thân của bạn. Hãy góp sức lên tiếng cảnh báo và ngăn chặn sự phá hoại này với Cộng đồng Việt Nam.

Bạn hãy dành ít phút để xem Thương lái Trung Quốc làm loạn Việt Nam
Tổng hợp!

Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013

Tôi vào Sài Gòn vì ở quê 'không hậu duệ, không quan hệ'

Khó khăn lắm tôi mới có một công việc tạm ổn ở Sài Gòn, lương 10 triệu. Đó là điều chắc chắn không thể có nếu cứ bám trụ ở quê.

Tôi là người viết bài "Quê tôi nữ lên Hà Nội làm ôsin, nam đi kéo xe", sự việc tôi chia sẻ là có thật, không phải là để than nghèo, kể khổ, không phải là để nói xấu chính quyền địa phương.
Sinh ra lớn lên ở quê, học tập ở Hà Nội, hiện đang làm việc ở TP HCM, tôi trải qua các môi trường, điều kiện sống khác nhau nên mới thấy được những khó khăn của quê hương mình.
Trong những ý kiến của bạn đọc, có những người nói là sao không đi học những gì quê hương cần, hoặc có bạn nói sao tôi không tìm cách nào giúp đỡ quê hương. Tôi nghĩ những bạn đó chắc chắn không phải là người lớn lên ở quê, chưa hiểu được khó khăn của người nông dân là như thế nào.
Với một người không "hậu duệ, không quan hệ, cũng không tiền tệ" như tôi thì sao có thể về quê sinh sống, giúp đỡ quê hương. Ảnh minh họa: Internet
Tôi học lực trung bình, thi đỗ đại học là may mắn, ra trường với tấm bằng trung bình khá. Tôi không “hậu duệ, không quan hệ, cũng không tiền tệ” như rất nhiều bạn sinh viên khác, nên ra trường xin việc rất khó khăn, tôi từng đi làm công nhân trong một tháng.
Tuy nhiên tôi may mắn khi được bạn bè giới thiệu vào TP HCM làm việc. Trong môi trường năng động như Sài Gòn tôi đã có được một công việc tạm ổn. Tôi hiện là chuyên viên phòng tổ chức của một công ty xăng dầu, lương 10 triệu/tháng, một công việc và thu nhập chắc chắn tôi không thể có được nếu cứ bám trụ quê ở miền Bắc.
Phạm Văn Long

Thứ Năm, 16 tháng 5, 2013

Vì sao bạn vẫn thất nghiệp?

Nếu bạn đã tốt nghiệp đại học từ năm ngoái hay nghỉ việc một thời gian mà vẫn chưa tìm được việc mới, đã đến lúc đánh giá lại chiến thuật của bạn.
Đừng đổ lỗi cho nền kinh tế khó khăn bởi vẫn còn rất nhiều công việc đang chờ bạn. Chính bạn là người quyết định cách mình thể hiện và thuyết phục nhà tuyển dụng nên tuyển bạn.
Dưới đây là 4 nguyên nhân cho sự thất nghiệp kéo dài của bạn và điều bạn nên làm để cải thiện tình hình:


Không hiểu về chính mình
Một trong những điều thường được người tìm người chú tâm tuyệt đối là bản thân quá trình tìm việc. Bạn sa vào hàng đống những việc thực tế như làm thế nào để ứng tuyển cho công việc, nên ứng tuyển online hay nộp hồ trực tiếp… mà không hiểu rõ về bản thân. Bạn có biết mình thực sự giỏi việc gì? Điều gì khiến bạn khác biệt so với những ứng viên khác? Kỹ năng tốt nhất của bạn là gì? Bạn có những thành tích đáng tự hào muốn “khoe” với nhà tuyển dụng? Nếu không có câu trả lời cho những câu hỏi này, bạn đang tìm việc một cách mất phương hướng.

Thay vào đó, hãy tập trung vào những điều bạn thực sự muốn làm trong công việc tiếp theo, kết nối giữa những điều bạn muốn làm và đã làm tốt trong quá khứ. Một con đường định hướng rõ phương hướng sẽ nhanh chóng tiến tới đích hơn là mò mẫm một cách vô định.
Hãy tập trung vào những điều bạn thực sự muốn làm trong công việc tiếp theo (Ảnh minh họa)
Tìm hiểu qua loa về công ty/ vị trí tuyển dụng
Bạn cần xác định điều mình muốn ở một công việc, sau đó tìm một vài nhà tuyển dụng cần kỹ năng bạn có. Những người tìm việc thành công dành thời gian để nghiên cứu điều nhà tuyển dụng muốn ở họ. Việc viết CV ấn tượng sẽ dễ dàng hơn khi bạn dành thời gian học hỏi về tổ chức nơi bạn muốn làm việc. Thay vì tìm kiếm trên Internet những bản mô tả công việc, xác định một vài công ty bạn biết sẽ phù hợp với mình và tìm hiểu mọi thứ có thể về nó.

Hãy đọc profile của họ trên website, LinkedIn và Facebook, kiểm tra Youtube, và Twitter để tìm ra những chi tiết có thể giúp bạn xác định cách tạo ra bản CV giúp mình nổi bật trong đám đông.

Hời hợt trong việc xây dựng mạng lưới quan hệ
Nhớ rằng: mạng lưới quan hệ không có nghĩa là nhờ ai đó bạn biết giúp đỡ, đó là thể hiện sự chuyên nghiệp và gặp gỡ những người chung sở thích. Hãy tới chỗ những người trong lĩnh vực của bạn thường đến và tham gia vào những cuộc nói chuyện không liên quan gì tới quá trình tìm việc của bạn. Hãy tìm hiểu nhau ở mức độ cá nhân: hỏi về sở thích, gia đình và những điều họ thích làm. Hãy là người lắng nghe và đưa ra những thông tin hữu dụng. Khi mọi người nhận bạn quan tâm tới họ, họ sẽ tự nguyện giúp đỡ bạn.

Không biết cách “PR” bản thân
Hãy tận dụng mạng lưới xã hội để thể hiện sự thông thái của bạn. Chưa bao giờ dễ dàng hơn để thế giới biết tới bạn như hiện nay nhờ sự bùng nổ của các mạng xã hội. Bạn có thể nhấn mạnh kiến thức của mình thông qua những cập nhật thường xuyên trên tài khoản Facebook, Twitter, LinkedIn… của mình. Bạn sẽ bất ngờ trước sức mạnh của mạng xã hội. Điều này đặc biệt hữu khi bạn thất nghiệp.

Khi bạn nỗ lực hoạt động trong một cộng đồng trực tuyến và kết nối với những người khác trong lĩnh vực của mình, bạn xây dựng mạng lưới nhóm người biết tới mình, thích, tin tưởng bạn và làm tăng những cơ hội tiềm năng đến với bạn.

Hãy đón nhận cơ hội và để mọi người tập trung vào bạn, hướng tới một số nhà tuyển dụng và chăm sóc mạng lưới quan hệ cả trực tiếp và trực tuyến, bạn sẽ tìm ra những cơ hội hấp dẫn.
Theo Dân trí

Thứ Năm, 25 tháng 4, 2013

Mua nhà Hà Nội là chuyện "mơ tưởng"

Bão giá, lạm phát, thu nhập thấp.... Nhiều người thay vì mua sắm ở các trung tâm thương mại lớn, bây giờ chuyển sang tự trồng rau, gửi con về quê, mua quần áo hàng thùng... để tiết kiệm. Cuộc sống sinh hoạt hàng ngày còn chật vật, nhiều người thở dài, để mua được nhà Hà Nội, có lẽ chỉ là chuyện... trong mơ!
Anh Bùi Mạnh Long, SN 1/4/1975. Tốt nghiệp ĐHXD năm 1997, hiện đang phụ trách một phòng thiết kế thuộc Công ty Tư vấn Thiết kế Công nghiệp - Bộ Công nghiệp. Anh Long chia sẻ với Nguoiduatin.vn về nhà cửa, thu nhập và chi tiêu.
Kết hôn năm 2002, có hai con gái, một cháu lên 8 và một cháu lên 6, là trụ cột chính trong gia đình, anh Long tâm sự: Tôi đi làm 15 năm, vợ tôi cũng đi làm 9 năm nay rồi, tính tổng ra, phải mất 24 năm một người lao động với mức thu nhập trung bình khá mới mua được nhà. Đất nước chúng ta vẫn chưa thoát khỏi khủng hoảng thừa...
Nan giải bài toán tiết kiệm, chi tiêu

Anh thấy mức thu nhập của người dân Việt Nam, đặc biệt ở các thành phố lớn hiện nay thế nào?
Ở góc nhìn của tôi, thì thu nhập hiện tại đáp ứng được các nhu cầu thiết yếu của cuộc sống. Hãy hình dung ra 3 cấp độ để đánh giá mức thu nhập:
1 - Các nhà kinh doanh lớn và nhóm người thiên hạ hay gọi là "đại gia": Thu nhập của họ tôi không thể biết và có lẽ không có nhiều người biết.
2 - Tầng lớp người làm thuê lương cao: Nói chung là có trình độ đại học hoặc tương đương, làm việc cho các công ty ổn định.
3 - Tầng lớp lao động phổ thông, buôn bán nhỏ...

Anh tự đánh giá mình có mức thu nhập thứ mấy theo liệt kê trên?
Tôi ở loại thứ hai, và một phần ở loại thứ 3.

Một vợ, hai con, với mức thu nhập ấy, cuộc sống của anh có dư dả?
Bạn có vẻ tránh hỏi về con số, nhưng tôi có thể đưa ra con số cho bạn luôn nhé. Tại thời điểm này thu nhập như tôi bình quân một năm chỉ từ 150 - 200 triệu cho tất cả mọi công việc tôi làm (lương được nhận từ công ty khoảng 60 - 70 triệu, làm thêm, buôn bán thêm là phần còn lại). Chia đều cho 12 tháng, thì chỉ khoảng 12-15 triệu một tháng, một gia đinh với hai nhóc đi học, tôi thấy không quá thiếu thốn. Nhưng chính xác cho câu hỏi của bạn thì không dư dả.

Vợ anh có đỡ được phần nào cho anh không?
Tất nhiên chứ, bà xã tôi làm cho một tổ chức y tế phi chính phủ, thu nhập cũng khá.
Anh thấy giá cả thị trường hiện nay thế nào?
Về nhu yếu phẩm thì tôi ít quan tâm, nhưng thực sự thì tôi lo ngại về giá cả hiện nay. Bản thân tôi đi làm 15 năm mà thấy nghẹt thở. Đối với các anh em khác mới ra trường ở đây, quả thực không dễ dàng gì.

Theo anh thì mức thu nhập bình quân của dân văn phòng hiện nay là bao nhiêu?
Câu này khó trả lời, nếu là bài toán xuôi. Nhưng với bài toán ngược, tôi có thể đoán rằng, trung bình họ kiếm được từ 6 - 8 triệu/tháng. Vì nếu thấp hơn, họ out rồi.
Tôi được biết có những người thu nhập cao nhất chỉ 5 triệu/tháng nhưng họ phải thuê nhà và trang trải nhiều chi phí khác.
Có lẽ, họ không chia sẻ hết với bạn thôi, tôi nghĩ rằng, nên tính thu nhập năm rồi chia theo tháng. Còn bản thân tôi cũng thế, có năm thu nhập còn dưới cả 100 triệu, nhưng cả gia đình vẫn ổn mà.

Thời kỳ khủng hoảng kinh tế chưa qua, anh có bí quyết tiết kiệm nào chia sẻ không?
Với tôi chỉ đơn giản là đặt câu hỏi: Đã cần chi tiêu chưa? Còn nếu có được kế hoạch chi tiêu thì quá tốt, tuy nhiên thói quen ấy không dễ với nhóm người có thu nhập trung bình như "dân văn phòng" ở Hà Nội hiện nay.

Trong gia đình anh, ai là người quyết định chi tiêu mọi việc?
Trên 2 triệu thì hai vợ chồng thống nhất. Còn chi tiêu trong gia đình hàng ngày, "may quá" tôi không biết làm thế nào cả.

Gia đình anh có hay đi chơi, giải trí không?
Có chứ, cuối tuần, nhưng tiếc là vẫn chủ yếu là phục vụ bọn nhóc, còn nếu không thì chắc ở nhà thôi. Khoảng vài ba năm nay, khi nhóc thứ hai nhà tôi lớn lên chút, thì một năm cả nhà tôi thường đi chơi vài ba lần. Nhưng chủ yếu là với cơ quan, hoặc cùng bạn bè, chứ không đi chơi riêng. Không biết mấy năm nữa thì thế nào, nhưng thời điểm này, bọn nhóc còn nhỏ, hai vợ chồng không đi dài được, hơn nữa, ai cũng bận, chỉ lượn xe vài vòng và ghé vào mấy quán ăn ngon ngon quanh khu Kim Mã, Vạn Phúc là đủ mà.

Tức là chi phí cho việc đi chơi của gia đình anh khá thấp?
Có vẻ như thế, thực ra, đến bây giờ tôi vẫn chưa có chổ ở ổn định.

Tức là anh đang phải thuê nhà?
(Cười)... Vừa rồi tôi định mua cái nhà tập thể ở Vạn Phúc, nhưng vì chậm chân nên vẫn chưa mua được.

Như anh nói thì nếu tính tổng năm của cả anh và vợ, mất 24 năm mới mua được nhà, đó là khoảng thời gian khá dài?
Với những người như tôi, không có tài năng xuất chúng, không có ô dù, không chịu nịnh hót, làm việc bằng khả năng và thu nhập bằng lao động trực tiếp thì tôi nghĩ rằng 10-15 năm là thời gian trung bình (khi cả hai vợ chồng cùng cố gắng).
Tuy nhiên nhìn lại, 24 năm quả là một khoảng thời gian dài, bằng một đứa trẻ sinh ra và thừa tuổi lập gia đình. Cái giá của một ngôi nhà Hà Nội khó hơn lên trời!
Xin cảm ơn những chia sẻ của anh!
Thoại Mỹ (thực hiện)

Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2013

Hãy san sẻ với người chưa có nhà

Tiến sĩ Alan Phan. Ảnh: Hoàng Lan
Tiến sĩ Alan Phan phản hồi 1.000 hội viên bất động sản. Tiến sĩ Alan Phan đáp lại chất vấn của hội viên Câu lạc bộ Bất động sản Hà Nội bằng bức thư dài với mong muốn các nhà đầu tư hy sinh quyền lợi cá nhân để chia sẻ với những người kém may mắn chưa có nhà.
Trưa nay, Tiến sĩ Alan Phan đã công bố thư phúc đáp 15 câu chất vấn của 1.000 hội viên Câu lạc bộ Bất động sản. Không trực tiếp trả lời cụ thể vào các câu hỏi, tiến sĩ Alan Phan chia sẻ những vấn đề cốt lõi của thị trường bất động sản, hệ quả khi bong bóng nổ và những giải pháp tích cực cần phải làm. “Tôi không quen bị ‘chất vấn’, không phải là một cậu học trò phải thi trắc nghiệm, cũng không có ‘quyền lợi’ hay ‘nghĩa vụ’ gì trong tình huống này, nên xin phép được trả lời các bậc đàn anh theo phong cách của mình”, ông Alan Phan mở đầu.

Từng là một nhà đầu tư dự án bất động sản ở Mỹ và sau 7 năm huy hoàng với lợi nhuận, ông Alan Phan và các đối tác đã trắng tay trong dự án lớn ở Arizona. Vì vậy, ông cho rằng mình đồng cảm với trải nghiệm “của thiên trả địa” hiện tại của nhà đầu tư bất động sản.

Theo ông, vấn nạn của bất động sản hiện nay là câu chuyện thị trường thay vì đóng khung trong công thức tài chính như nhiều người lầm tưởng. Vốn trong dân tại Việt Nam được các nhà chuyên gia nước ngoài ước tính vào khoảng 60 tỷ USD, vốn từ Việt kiều và các nhà đầu tư ngoại có thể lên thêm khoảng 20 tỷ và số tiền này theo Tiến sĩ Alan Phan là “thừa đủ để giải quyết mọi hàng bất động sản tồn kho”. Khủng hoảng bất động sản hiện nay là một tính toán sai lầm của nhà sản xuất về giá cả và loại hàng. Cơ cấu giá thành bất hợp lý, nhu cầu nhà thu nhập thấp rất cao nhưng sản phẩm quá ít trong khi nguồn cung phân khúc nhà cao cấp mất cân bằng dẫn tới lượng tồn kho 10 năm mới tiêu thụ hết.

Vị chuyên gia cho rằng, các nhà đầu tư hay vin vào lý do giá đất, nguyên vật liệu, chi phí hành chính và bôi trơn quá cao khiến giá bán nhà cao ngất trời cho thấy cách làm ăn thiếu hiệu quả cũng như sự yếu kém của các quyết định bầy đàn và chụp giật.

Giai đoạn 1995-2006, khi giá nhà đất lên cao, không ai kiến nghị Chính phủ phải can thiệp. Nay, việc các nhà đầu tư trông chờ vào Chính phủ giải cứu, được ông Alan Phan ví von với tình huống các “cầu thủ” yêu cầu trọng tài áp dụng luật chơi mới khi trận bóng đã đi quá nửa. Chia sẻ về thất bại của dự án Arizona mình đầu tư vào năm 1979, ông Alan Phan cho biết vì không ngờ lãi suất vọt lên tới 16-18% thay vì 8-9% dẫn đến dự án đổ bể. “Dù không phải lỗi chủ quan, nhưng chúng tôi hiểu rõ luật chơi của thị trường và cúi đầu chấp nhận”, ông tâm sự.

Theo Tiến sĩ Alan Phan, tất cả những suy thoái, trì trệ và kém hiệu quả trong các đầu tư để công nghiệp hóa hay gia tăng sản lượng nông, hải , sản… đều do bong bóng tài chính như bất động sản, chứng khoán, ngân hàng gây ra. Khi dòng tiền tấp nập chảy về các lĩnh vực này thì người ta dễ dàng hy sinh những đầu tư xã hội cần thiết và dài hạn như y tế, giáo dục, công nghệ cao, nông nghiệp…

“Tai hại của sự lãng phí và tham ô trong việc sử dụng tài lực quốc gia này sẽ làm cả dân tộc trả giá trong nhiều thập kỷ sắp đến”, ông nói.

Nhìn nhận có thể hơn 50% các doanh nghiệp kinh doanh bất động sản và vật liệu xây dựng cũng như 50% các ngân hàng yếu sẽ chết vì nợ xấu, tuy nhiên, ông Alan Phan cho rằng, những doanh nghiệp, ngân hàng…này cũng đã chết lâm sàng và không đóng góp gì cho sản lượng quốc gia trong khi tiếm dụng một phần nguồn lực không nhỏ. Còn các doanh nghiệp sản xuất vật liệu xây dựng, cũng đã ngất ngư vì không thể cạnh tranh với sản phẩm của Trung Quốc, Thái Lan… “Bởi vậy, đổ lỗi cho tình hình bất động sản chỉ là một thủ thuật phát sinh từ thói quen lười biếng”, ông nói.

Cho rằng hệ lụy khi bong bóng bất động sản nổ chỉ là những con “ngáo ộp” mà người đầu tư bất động sản đem ra hù dọa. Chẳng hạn, vài chục ngàn trong số 53 triệu công nhân toàn quốc sẽ bị ảnh hưởng, người dân mất mát khi bong bóng bất động sản nổ tung. Ông Alan Phan cho rằng, nền kinh tế sẽ phát triển bền vững do đó tạo ra việc làm cho các công nhân thất nghiệp này chỉ là chuyện nhỏ. Mỗi tài khoản hiện được bảo hiểm đến 50 triệu đồng và đang được Ngân hàng Nhà nước đề xuất lên 100 triệu đồng do vậy, tỷ lệ mất mát cho những tài khoản trên 100 triệu đồng tại các ngân hàng sẽ rất nhỏ.

Theo Tiến sĩ Alan Phan sẽ có 5 hệ quả tích cực khi bong bóng bất động sản nổ. Cụ thể, vài trăm nghìn gia đình lần đầu trong đời sẽ được sở hữu một căn nhà vừa túi tiền. Hiện tượng tâm lý “an cư lạc nghiệp” sẽ tạo cú kích cầu tiêu dùng, gây lại niềm tin cho kinh tế, loại bỏ các thành phần phi sản xuất yếu kém, tăng thu ngân sách và thu hút đầu tư nội ngoại. Ngoài ra, khi in tiền đủ để cứu trợ, nạn lạm phát sẽ bùng nổ lại và tỷ giá sẽ rơi.

Vị chuyên gia đánh giá, ngân sách hiện đã bội chi vì các vấn đề kinh tế xã hội từ khủng hoảng và nguồn thu từ thuế và phí đang thu hẹp đáng kể. Vì vậy, dùng những tài lực hiếm hoi để nuôi các lĩnh vực phi sản xuất là kéo dài cuộc suy thoái cho các thành phần khác trong nền kinh tế.
“Khi giải cứu, mọi sai phạm lầm lẫn sẽ được che đậy và bảo vệ; và các quy luật của thị trường có quyền đi ‘nghỉ mát’ khi quyền lợi của các nhóm lợi ích bị xâm phạm”, ông nói.

Giá trị bất động sản đã lên đến 25 lần thu nhập trung bình của người dân là một thành tích đáng ghi vào kỷ lục Guinness. “Nhưng trong sâu thẳm, tôi vẫn mang nhiều hy vọng. Có thể một lúc nào đó, những tinh hoa của đất Việt sẽ quên đi quyền lợi cá nhân của mình và gia đình… để san sẻ lại cho các người dân kém may mắn hơn”, Tiến sĩ Alan Phan dốc lòng.

Tiến sĩ Alan Phan đang đứng trước áp lực của giới kinh doanh bất động sản, sau khi ông chia sẻ trên VnExpress về việc không nên giải cứu, mà để thị trường tự điều tiết. 1.000 hội viên Câu lạc bộ Bất động sản Hà Nội cùng gửi thư chất vấn, thậm chí muốn đối thoại với ông về quan điểm này.

Trong lúc này, Ngân hàng Nhà nước đang hoàn thiện thông tư hướng dẫn việc cho vay ưu đãi với một số đối tượng để đầu tư, kinh doanh và mua, thuê nhà, một cách kích cầu của thị trường và hỗ trợ vốn cho doanh nghiệp địa ốc cơ cấu lại và giải phóng hàng tồn kho. Kế hoạch này nằm trong chủ trương của Chính phủ nhằm tháo gỡ khó khăn cho thị trường bất động sản.
vnexpress.net- Hoàng Lan

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013

Xây dựng nông thôn mới của một số quốc gia tiêu biểu trên thế giới

ashui.com- Người nông dân ở mỗi quốc gia, mỗi vùng miền đều trải qua quá trình phát triển khác nhau, phụ thuộc vào điều kiện của loại hình canh tác và bối cảnh lịch sử của mỗi khu vực cũng như phụ thuộc vào sự phát triển của môi trường sinh thái. Năng suất và sản lượng phụ thuộc vào chính sách quốc gia, sự tiến bộ khoa học kỹ thuật, giáo dục, thông tin và văn hóa khu vực. Dù bất cứ hoàn cảnh nào, người nông dân cũng được đánh giá cao và đáng được tôn trọng.
Chúng ta hãy cùng khám phá về một số khía cạnh mà nông thôn mới ứng dụng ở một số quốc gia tiêu biểu trên thế giới nhé.



Nông thôn ở Hà Lan: Sự kết hợp thành công giữa nông nghiệp và công nghiệp
Hoa được trồng trong hệ thống nhà kính tiêu biểu ở Hà Lan
Hoa được trồng  ở Hà Lan
Hà Lan đạt được nhiều thành tựu đáng kể, đặc biệt là nông nghiệp cây trồng trong nhà kính và yếu tố thành công này chính là hạt nhân “nông thôn mới” ở đây. Tỷ lệ sản xuất rau quả và hoa góp phần cung cấp nhu cầu khổng lồ trên toàn thế giới. Các nhà quản lý và xây dựng hình tượng nông thôn mới ở Hà Lan đã rất xuất sắc trong việc nắm bắt các thị trường khác về hoa, cây cảnh và các sản phẩm vườn ươm. Bên cạnh hoa tulip là loại hoa làm cho Hà Lan trên thế giới, các loại hoa khác như hoa hồng, hoa cúc, hoa cẩm chướng cũng là đặc sản mà Hà Lan sản xuất trong các “nhà máy kính” chiếm tỷ lệ lớn sản xuất hoa của thế giới.

Hệ thống sản xuất và phân phối của nông dân Hà Lan được tổ chức rất tốt ở tất cả các quy trình. Việc trồng cây trong nhà kính đại diện cho hình thức nông nghiệp nhân tạo thành công. Đây là quá trình nỗ lực sử dụng các kỹ thuật như trong ống nghiệm tăng trưởng, thủy văn, chế ngự khí hậu hoàn toàn chủ động. Đây là loại hình sản xuất có sự kết hợp của các hoạt động công nghiệp và nông nghiệp.

Nông thôn Pháp: Trồng nho làm rượu vang
Guy Lautier là một nhà nông sống ở Puisserguier là một ví dụ điển hình của nông thôn mới Pháp. Kể từ khi cuộc cách mạng trong giao thông vận tải vào cuối thế kỷ 19, khu vực này được độc quyền dành riêng cho sự phát triển của nho để sản xuất rượu vang. Cây nho được trồng trên các vùng đất thấp và người nông dân phải đối mặt trong những thời điểm trì trệ, khó khăn riêng của họ. Mất một thời gian dài, người nông dân Pháp đã học được cách thức tự tổ chức thành các hợp tác xã, đoàn thể. Trong mỗi làng đều có hợp tác xã sản xuất, các cửa hàng, cửa hiệu bán rượu vang. Vì thế, làng thôn quê ở Pháp khá tấp nập và trở nên đáng yêu.

Nông dân Pháp đã từng gặp nhiều khó khăn từ các cuộc khủng hoảng của tiêu thụ rượu vang giảm, nhu cầu chất lượng trên thị trường đòi hỏi cao hơn, yêu cầu vượt ra ngoài biên giới quốc gia, giờ đây bằng những cố gắng của mình, nông dân Pháp đã khá thành công ở nhiều lĩnh vực. Hợp tác xã ở Puisserguier do Guy Lautier đứng đầu đã đổi mới trong việc tái tổ chức cơ cấu, cải thiện các giống cây trồng và các phương pháp sản xuất rượu vang, giao dịch tiếp thị với các khách hàng tiềm năng. Tất cả những điều này đã làm thay đổi và hiện đại hóa cách thức của người nông dân. Nhà sản xuất rượu vang của Languedoc-Roussillon ngày nay đã trở thành nhà sản xuất các loại rượu vang tuyệt đỉnh đang được bán trên toàn thế giới.

Nông thôn Mỹ: Ứng dụng công nghệ cao và quản lý tốt
Hoa Kỳ là quốc gia có diện tích đất canh tác lớn cho các hoạt động nông nghiệp. Đây là một nền nông nghiệp có “cơ ngơi” lớn và được “trang bị cơ giới hóa” rất tốt. Năng suất sản xuất của mỗi người nông dân ở Mỹ cao nhất trên thế giới. Mỹ là một trong những quốc gia xuất khẩu hàng đầu các sản phẩm thực phẩm nông nghiệp trên thế giới.

Các nông trang ở Mỹ cũng đa dạng với nhiều quy mô khác nhau. Nhiều nhà nông nuôi trồng các trang trại của họ như là một hình thức bán thời gian. Họ là những người nông dân có trình độ như đại học, cao học... Ngành nông nghiệp Mỹ sử dụng công nghệ cao và áp dụng quản lý nghiêm ngặt. Nông nghiệp Mỹ rất phụ thuộc vào thị trường quốc tế. Các nông trang nhỏ thường không chắc chắn và có rủi ro trong nợ nần nhưng họ được hỗ trợ bởi các cơ quan công quyền.
Khánh Phương

Bài đăng phổ biến