Tôi là người viết bài "Quê tôi nữ lên Hà Nội làm ôsin, nam đi kéo xe", sự việc tôi chia sẻ là có thật, không phải là để than nghèo, kể khổ, không phải là để nói xấu chính quyền địa phương.
Sinh ra lớn lên ở quê, học tập ở Hà Nội, hiện đang làm việc ở TP HCM, tôi trải qua các môi trường, điều kiện sống khác nhau nên mới thấy được những khó khăn của quê hương mình.
Trong những ý kiến của bạn đọc, có những người nói là sao không đi học những gì quê hương cần, hoặc có bạn nói sao tôi không tìm cách nào giúp đỡ quê hương. Tôi nghĩ những bạn đó chắc chắn không phải là người lớn lên ở quê, chưa hiểu được khó khăn của người nông dân là như thế nào.
Với một người không "hậu duệ, không quan hệ, cũng không tiền tệ" như tôi thì sao có thể về quê sinh sống, giúp đỡ quê hương. Ảnh minh họa: Internet |
Tôi học lực trung bình, thi đỗ đại học là may mắn, ra trường với tấm bằng trung bình khá. Tôi không “hậu duệ, không quan hệ, cũng không tiền tệ” như rất nhiều bạn sinh viên khác, nên ra trường xin việc rất khó khăn, tôi từng đi làm công nhân trong một tháng.
Tuy nhiên tôi may mắn khi được bạn bè giới thiệu vào TP HCM làm việc. Trong môi trường năng động như Sài Gòn tôi đã có được một công việc tạm ổn. Tôi hiện là chuyên viên phòng tổ chức của một công ty xăng dầu, lương 10 triệu/tháng, một công việc và thu nhập chắc chắn tôi không thể có được nếu cứ bám trụ quê ở miền Bắc.
Phạm Văn Long
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét