Chủ Nhật, 18 tháng 1, 2015

Đất Mẹ

Có ai đã tững đi xa mà chưa từng nhớ nhà, chưa từng khóc khi nghĩ về ngôi nhà yêu quý đó. Những con người phải từ bỏ sự ấm cúng, hạnh phúc và gần gũi những người thân yêu để đi xa tìm cuộc sống mới, những con người phải sống mưu sinh nới đất khách quê người. Có ai muốn vậy đâu, nhưng tất cả cũng chỉ vì cuộc sống, vì kiếm miếng cơm manh áo, vì tri thức nhân loại.
Phải xa rồi cái cổng làng quê hương. Với những bạn trẻ lần đầu tin xa quê bắt đầu cuộc sống mới, môi trường mới, học tập và làm việc. Và chắc chắn rằng rồi trong cuộc sống ấy sẽ có lúc bạn sẽ thấy cô đơn, thấy buồn phiền thấy chán nản với cuộc sống, vì cái xã hội bạn đang sống ấy đã làm tổn thương con người chưa từng trải như bạn. Không ai có thể tự nhận mình là người luôn lạc quan, luôn tự tin, luôn mạnh mẽ, bất cứ mối quan hệ nào, sự việc gì ngoài xã hội có thể làm tổn thương chính bạn. Sẽ có lúc bạn cảm thấy tổn thương vô cùng, cần lắm một bờ vai, cần lắm một người để tâm sự.
Nhưng chắc chắn một điều rằng với những bạn trẻ xa quê lần đầu tiên họ sẽ nhớ nhà, nhớ ba mẹ, nhớ người thân, muốn về nhà để được gia đình che chở, và cảm thông.
Và rồi thời gian trôi đi, những lần như vậy sẽ khiến bạn trưởng thành hơn, xử lí tốt hơn, không còn quá bất ngờ, không dễ bị tổn thương thế nữa. Và công việc sẽ vẫn được bạn hoàn thành tốt. Và đâu đó trong tâm thức hình bóng quê hương vẫn luôn hiện hữu trong tâm trí bạn.

Nhớ lắm thôi cái bếp khói nhà mình. Những con người ấy, bạn trẻ ấy vẫn cần mẫn ngày đêm học tập làm việc nhưng trong lòng vẫn luôn hướng về quê hương về gia đình. Có những cô cậu sinh viên không có tiền về quê thăm người ba mẹ, người thân, nhớ nhà quá chỉ có thể lấy ảnh ra ngắm và khóc thôi, có những người vì khoảng cách quá xa, vì công việc qua bận rộn không thể sắp xếp được thời gian cũng như công việc để trở về bên gia đình ba mẹ vầ người thân của họ. Nhưng họ vẫn cần mẫn ngày đêm để có ngày trở về thật là vinh quang thật là hạnh phúc. Biết bao đêm không ngủ được vì mọi thứ, sự vô tâm của những người bạn bên cạnh, sự hờ hững của con người thời kinh tế thị trường hay những lần giận dỗi về người yêu… Những lúc như thế họ luôn nghĩ đến gia đình muốn về bên họ, muốn ôm thật chặt người mẹ thân yêu, muốn tâm sự những lời mà người khác không muốn nghe. Vì chỉ mẹ thôi, người mà yêu bạn nhất trên đời, là người mà suốt đời vì con và luôn lắng nghe những gì con nói. Có ai muốn cuộc sống đó làm gì, ốm không người chăm sóc giúp đỡ, buồn không người bên cạnh, nhớ không biết kêu ai, nhưng đó mới là chúng ta, là thế hệ trẻ cần phải biết khắc phục và vươn lên. Nhưng mỗi người trong chúng ta, những người bên cạnh hãy sống tốt với nhau hơn để có thể cùng nhau sống tốt trên quê người và vơi đi một phần nào đó về nỗi nhớ quê nhà.
Internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến